Ta ngồi đếm thinh không
Từng tiếng đêm vô thực
Rơi bên chừng thẳm vực
Có tình ta đâu phai.
Ta đứng giữa chia hai
Cố quên là còn nhớ
Nơi muộn phiền muôn thuở
Bóng hoang vu phủ đầy.
Ta nằm xuống từ đây
Tim yêu yên giấc ngủ
Những nhân tình xưa cũ
Kỷ niệm sẽ mù sương.
PNT
17.01.2024