Có một ngày, anh sẽ hết yêu em
Như cánh chim rời biển đêm khắc khoải
Thôi nghĩ về trong những chiều hoang hoải
Sẽ là ngày niềm mong mỏi vơi tan.
Sẽ là ngày, anh thôi những lang thang
Trên bước buồn mùa vàng qua lặng lẽ
Trong nắng ấm, nghe miên man quạnh vẻ
Và cũng thôi ôm mãi những hoang tàn.
Và cũng thôi ngơ ngẫn mỗi dáng quen
Thôi làm thơ dù chưa từng hò hẹn
Thôi say đắm nhìn mắt em e thẹn
Thôi chẳng còn buông giữ những niềm quên.
Thôi chẳng còn, thôi chẳng còn lênh đênh
Anh không biết, anh ngàn-lần-không-biết
Em có tiếc một chiều thu mải miết
Con đường từng chớm thoảng… một mùa yêu.
07.09.2020