Sài Gòn, còn đâu ngày cũ

Sài Gòn rộng lắm, phải không em
Tay với bàn tay, những ngón mềm
Chưa nắm vội buông, chiều nắng tắt
Chân tìm thơ thẫn, phố dài thêm.

Người đã xa rồi, anh đứng chi
Còn đâu ngày cũ mộng mơ gì
Đã chết theo người mùa thu ấy
Con tim khờ dại với tình si.

Sài Gòn, some date.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *